"Đêm rất dài cho những người mất ngủ
Đường rất xa cho những kẻ bộ hành" *
Chốn u minh sao cứ bước loanh quanh
Cho tư tưởng ôm đầy những phiền não
Trăng sao đâu trong những đêm giông bão
Tâm tư sầu sao cứ chạy liên miên
Dập tắt đi những sân hận muộn phiền
Đời vô thường lẽ đâu ta nghiêng ngả
Dục ái luôn luôn làm ta gục ngã
Tiền tài danh vọng vẫn mãi đảo điên
Lôi ta vào cõi tăm tối triền miên
Trong đường hầm làm sao tìm ánh sáng?
Tội lỗi vương mang làm sao sám hối?
Nghiệp báo kia luôn luôn vẫn ngóng chờ
Cuộc đời ta như trong một giấc mơ
Đường rất xa cho những kẻ bộ hành" *
Chốn u minh sao cứ bước loanh quanh
Cho tư tưởng ôm đầy những phiền não
Trăng sao đâu trong những đêm giông bão
Tâm tư sầu sao cứ chạy liên miên
Dập tắt đi những sân hận muộn phiền
Đời vô thường lẽ đâu ta nghiêng ngả
Dục ái luôn luôn làm ta gục ngã
Tiền tài danh vọng vẫn mãi đảo điên
Lôi ta vào cõi tăm tối triền miên
Trong đường hầm làm sao tìm ánh sáng?
Tội lỗi vương mang làm sao sám hối?
Nghiệp báo kia luôn luôn vẫn ngóng chờ
Cuộc đời ta như trong một giấc mơ
Lúc tỉnh thức có khi là đã muộn
Như Phương
No comments:
Post a Comment