Sunday, December 20, 2009

Bão Tuyết

Cây mặc áo mới trắng như mầu áo cưới của cô dâu

Trận tuyết năm nay thật là lớn (16.4 inches) đã hạ đo ván trận tuyết của năm 1932 (11.5 inches) chiều ngày thứ sáu, parking của chợ nào cũng không còn chỗ đậu xe, dù gió lạnh buốt tôi cũng phải ghé vào chợ mùa thức ăn, vì nhà đã hết thức ăn, người người vội vã, tất tưởi vớ vội vàng nước, trứng, sữa, đồ hộp .... để chuẩn bì cho trường hợp mất điện.
Tuyết rơi không ngừng trong suốt ngày thứ 7 lượng tuyết cao dần, phủ gần ngập bánh xe



Tuyết mênh mông, mầu trắng của tuyết thật đẹp, thật quyến rũ, nhất là ban đêm, ánh đèn đường bị lu mở vì mầu trắng của tuyết.

Tôi gọi phone cho chị bạn nói chuyện tầm phào, chị than không mở được cửa vì tuyết phủ đầy ở ngoài cánh cửa.
Tôi nhớ lại một lần tôi rời sở khi tuyết bắt đầu rơi, nhưng trận bão tuyết đến thật nhanh tuyết ngập đường khi tôi chưa về đến nhà, tôi bị kẹt giữa đường, vì một chiếc xe đã không lên nổi con dốc nằm ăn vạ giữa đường và tai nạn xẩy ra ở nhiều nơi nên phải chờ xe tow. Điều lo ngại là không biết chờ đến bao lâu nên không ai giám mở máy xe cho ấm, đành chịu lạnh.
Tuyểt rơi phủ trên xe tôi chợt nhớ tới câu "tuyết rơi phủ con tầu" của bài hát tiễn em với tuyết phủ con tầu, ga Lyon đèn vàng .... một cuộc chia tay dưới làn mưa tuyết ....

No comments:

Post a Comment