Tuesday, February 9, 2010

Tết bên ấy




Qua những ngày bão tuyết, trong cái lạnh ngắt của một vùng mênh mông tuyết trắng tôi không còn nhớ tới mùa xuân đang dần tới cho đến khi nhận được những email chúc tết cho đến khi đọc được để mục "mùa xuân bên ấy" của anh Cao Nguyên.

Những nhắc nhở kéo tôi trở về với thuở xa xưa, tới những ngày tưng bừng đón xuân, từ những ngày thơ ấu đón xuân ngoài Hà nội, tuy còn thật bé không nhớ nhiều nhưng hình như cái khung cảnh xuân của Hà Nội đôi khi cũng còn mơ màng trong trí.

Ngày tết ở Việt Nam với những sắc, thanh, hương vị thật đặc thù tôi không thể nào tìm thấy được ở quê hương thứ hai của mình

Những mùa xuân Sài Gòn chợ hoa Nguyễn Huệ, tôi còn nhớ tôi mê những cành đào, cành mai, những chậu quất chi chít quả, không năm nào tôi không đi chợ hoa, cái tính mê hoa đã manh nha từ khi còn bé theo mẹ đi chợ hoa cho đến khi đã lớn lớn đi ngắm hoa cùng với chàng.
Năm nào nhà tôi cũng phải có cành đào, tuy mầu mai vàng lộng lẫy, đài các hơn nhưng không hiểu sao gia đình tôi ai cũng thích hoa đào, cái mầu đỏ hoặc mầu hồng đằm thắm của hoa đào đã là biểu tượng tết của chị em chúng tôi. không thể nào thiểu trong những ngày tết.
Những chậu quất được cắt tỉa tỉ mỉ, chi chit trái vàng chen lẫn loáng thoáng những chiếc lá xanh thật bắt mắt, Những chậu cúc đại đóa vàng rực, những bông huệ trắng nõn nà…Vẻ đẹp của chợ hoa ban ngày và ban tối có những sắc thái riêng. Năm nào tôi cũng phải đi chợ hoa vài lần chỉ để được thưởng thức cái rạo rực, cái nô nức của sự mong chờ ngày tết đến. những cảm giác này chỉ có được khi đi trong rừng hoa, chen chân cùng rừng người, người người đều hớn hở, cái âm thanh của những trao đổi câu chuyện, những cười nói mang đến một âm hưởng đặc biệt mà tôi chỉ nhận thấy, cảm thấy được trong chợ hoa ngày tết, không tìm đâu tháy trong những chốn đông người khác.

Một nỗi đam mê khác của tôi trong những ngày tết “bên ấy” là đi lễ đêm giao thừa, rừng người và rừng khói nhang nghi ngút, mùi khói nhang quện lẫn với thoang thoảng mùi chồi non của những cành cây vừa nhú, làm sao tìm được ở nơi này, những ngày nhộn nhịp nơi quê nhà chính là những ngày đông lạnh giá nơi đây. Có những năm tôi đi hành hương vào những ngày sau cơn tuyết, lội trên những đống tuyết còn đọng lại trong sân chùa để trạnh lòng nhớ lại tết đi lễ chùa ở quê nhà.

Vị tết Việt Nam không thể thiếu là bánh chưng hay bánh tét. Cái thú vị của chúng tôi là những ngày gần tết sửa soạn cho một nồi bánh chưng. Mẹ tôi thích gói bánh chưng lấy hơn là mua. Chị em chúng tôi người thì lau lá chuối, đãi đậu xanh, ngày đó đậu xanh mua về phải ngâm nước cho tróc vỏ và phải đãi cho hết vỏ, khi còn nhiều vỏ chỉ việc chắt nước đi là vỏ trôi theo, nhưng khi chỉ còn it vỏ, đây là cả một kỳ công, phải nhặt từng tý một và có những anh vỏ lì lợm bám cứng vào hạt đậu, mình phải nâng nhẹ hạt đậu lên để tách anh vỏ đó ra.
Những hạt đậu nõn nà đó phải được hấp lên, sau đó khi còn nóng phải nhanh tay nắm lại thành từng nắm, chờ cho nguội lại lấy dao sắt theo chiều ngang chiều dọc cho nát ra, không như ngày nay đậu xanh đã được làm sạch vỏ, đậu hấp lên xong chỉ việc cho vào máy xay là xong.
Thịt heo phải được sắt theo một kích thước sao cho thích hợp với chiếc bánh chưng sẽ gói, được ướp muổi, tiêu đường cho miếng thịt thêm đậm đà.
Ngày gói bánh cũng vui và nhộn nhịp, năm nào mẹ tôi cũng gói vài chiếc bánh chay và luộc riêng trong một nỗi nhỏ.
Đêm luộc bánh chị em ngồi canh bánh, tôi tính tình nhút nhát nên khi ngồi canh bánh mà chị kể chuyện ma là tôi …..chạy.
Bánh vớt ra lại tới màn ép bánh cũng là cả một nghệ thuật, nếu đè nhẹ quá thì bánh sẽ sũng nước, nếu đè nặng qua thì bánh sẽ mất hình dạng vuông vức.
Năm nào gia đình tôi cũng có bánh ăn đến ngày mùng 10 tết, chúng tôi chỉ mê ăn bánh chưng của mẹ gói.

Nơi đây cũng có bánh chưng nhưng tôi chưa bao giờ tìm lại được hương vị chiếc bánh chưng của mẹ gói cộng với “công sức lao động” của cả nhà. ….

Mẹ tôi thường có thêm một nồi thịt kho, tôi đã học và đã tập kho như mẹ khi mới sang đây nhưng cũng không ngon như của mẹ, và hơn nữa qua xứ này thịt heo ba chỉ được coi như một độc chất thì món này chẳng còn gì là ngon cả, thịt bò được quấn ở ngoài những miếng thịt heo, mẹ tôi quấn chặt lại như một đòn bánh tét. Vị thịt bò thơm thơm và thịt heo béo ngậy chung trong một lát thịt ôi sao mà ngon.

Tết đã gần tới, hội chợ tết của cộng đồng Việt Nam vùng DC đã bị hủy vì đúng vào ngày thứ bẩy 23 tết khi cơn bão tuyết đang ở vào cao điểm, thứ bẩy 30 tết hội chợ của hội cao niên không biết có được hình thành sau trận bão thứ hai đang tới không?

Năm nay dân vùng DC đón tết Canh Dần với rừng hoa tuyết rơi xuống từ trời.

No comments:

Post a Comment