Sunday, April 10, 2022

NGƯỜI BIẾT SỐNG MỘT MÌNH

 


Trong kinh thời Đức Phật có một vị Tỷ Kheo, thường ngày khi chư tăng đi bát, đi từ 15 vị, 20 vị có khi 100, 200 vị, còn vị này từ ngày thọ đại giới đi đâu cũng một mình, ngồi thiền, đi bát, đi tắm, đi sông, đi suối, đi sớm về khuya cũng một mình. Bạn bè rủ đi chung, vị này nhất định không đi. Có mấy vị sư bạn ngạc nhiên không biết anh em có gì làm sư buồn mà lúc nào cũng một mình. Vị kia nói : “không có gì, vì tôi nghe Đức Phật Ngài thường tán thán kiểu sống một mình nên tôi thích một mình chỉ vậy thôi.” 
 
Chư tăng thấy lạ cho nên lên trình với Đức Phật, Đức Phật gọi vị này đến Ngài hỏi :
- Có phải như vậy không ? Ngươi làm gì cũng một mình chỉ vì nghe ta khen có đúng không ?
Vị tăng ấy trả lời :
- Dạ phải
Đức Phật Ngài nói :
- Ngươi hiểu sai rồi, ta tán thán Tỷ Kheo một mình ở đây không phải nghĩa đen mà cả nghĩa bóng nữa, một mình là sao?
Một mình có nghĩa là dầu giữa đám đông hay là một mình thì cũng không để cho tham sân si nó chen vô, một mình ở đây chỉ có thiện chứ không có bất thiện, không có ác lấp ló thập thò thì đó mới là một mình. Còn ngươi hiểu chữ một mình ở đây là ngươi hiểu theo nghĩa đen, có nghĩa là một hình một bóng, không chung chạ anh em huynh đệ thầy bạn, thì đó là hiểu theo nghĩa đen. Nghĩa bóng một mình ở đây có nghĩa là chỉ có thiện pháp thôi.
Bà con cũng có nhiều người gặp chúng tôi họ cũng có nói nhỏ: “chán quá muốn kiếm một chỗ để gởi thân trong một hai tháng“. Tôi nghe họ nói thì tôi nhớ đến bài kinh này liền, họ nhức đầu quá họ muốn kiếm chỗ gởi thân, nhưng nếu có chỗ cho họ gởi rồi thì sao? Móc phone ra Alo, search online, Facebook, messenger, Paltalk… thì cái đó là chết rồi. Cái đó là không được, sống như vậy người đó được gọi là ”sống chung với lũ.”
Ở đây Đức Phật Ngài dạy mình không sống chung với lũ, ở đây chỉ có làm bạn với thiện pháp, không có loại bạn thứ hai. Suy nghĩ nói năng theo thiện pháp, hành động theo thiện pháp, trước sau chỉ có thiện pháp thì mới gọi là độc cư. Chứ còn độc cư mà hiểu theo nghĩa đen là solo một mình, độc tấu, độc diễn thì không đúng. Bởi vì nói như vậy thì ở ngoài đời thiếu gì người độc cư, mấy ông mới vừa li dị cũng là độc cư. Cho nên độc cư không phải như vậy, mà độc cư là chỉ có thiện pháp trong lòng mới gọi là độc cư.
Người sống với ác pháp không gọi là độc cư, là vì người sống trong ác pháp lúc vầy lúc khác, lúc thiện lúc ác. Nếu sống trong thiện pháp rốt ráo thì cái ác nó không có chen vô được, và cái ác rốt ráo nó còn có cái chỗ thiện hiệp thế, thiện hữu lậu nó chen vô, còn có chỗ sanh vào cõi này cõi kia, còn có sự chung chạ trong nam nữ đực cái trống mái đời này kiếp nọ.
Riêng thiện pháp được gọi là độc cư là vì thiện pháp rốt ráo thứ nhất anh đắc được Sơ quả là anh dứt được Thân Kiến, anh không còn cơ hội để chung chạ với loài đọa xứ nữa, anh chỉ sống với người lành. Thứ hai, nếu rốt ráo nữa anh chứng La-Hán thì anh không còn chỗ để sanh, không còn chung chạ cọ sát dây dưa với bất cứ chúng sanh nào nữa, bởi vì vô sanh bất tử mà. Cho nên sống trong thiện pháp được xem là thiện pháp rốt ráo nhất, còn riêng với ác pháp hễ anh còn sống trong ác pháp thì còn có cơ hội để dây dưa với người này người kia. Đó là quy luật ngàn đời muôn thuở thiên thu, thiên niên vạn đại của lục đạo ngũ thú.
👤Sư Giác Nguyên
(Chép lại bài giảng của Sư)

No comments:

Post a Comment